Nhiều năm gần đây, hình ảnh các cặp có vợ hoặc chồng lấy người Việt xuất hiện ngày một nhiều trên đường phố hay trong các hoạt động của cộng đồng người Việt ở Séc. Các chàng trai, cô gái người bản xứ đã xóa bỏ mọi ngăn cách, rào cản về văn hóa, phong tục, tập quán để đến với người mình thương yêu. Để có một cái kết trọn vẹn nghĩa tình, những chàng trai, cô gái từ hai nền văn hóa khác nhau đã phải trải qua không ít những trở ngại, khó khăn. Vậy những chàng rể và cô dâu đã làm gì để nhập cuộc thành công, để hạnh phúc của họ được đơm hoa kết trái.
Cô dâu Hải Anh và chú rể Martinlev trong ngày vui trọng đại tại Cộng hòa Séc. |
Nghe âm thanh bài viết tại đây:
Khi đã sinh cho nhà họ Nguyễn một bé trai kháu khỉnh, được bố mẹ hai bên cưng chiều, chị Helena mới dám cởi mở niềm tâm sự gọi là kỷ niệm của những ngày yêu anh chồng người Việt của mình.
Chị nhớ lại: “Chúng tôi bắt đầu để ý đến nhau khi cả hai học năm đầu Trung học. Nhà chúng tôi ở đối diện nhau trong một khu tập thể nên anh thường nhờ tôi giảng những từ khó hiểu trong tiếng Séc. Lâu dần hai gia đình quen với sự có mặt của chúng tôi. Ba năm sau, khi tổ chức sinh nhật lần thứ 19 của mình thiếu anh (vì hè đó anh theo gia đình về thăm quê hương) tôi thấy lòng mình trống vắng. Khi ấy tôi mới biết tôi thầm yêu anh tự lúc nào. Một tháng dài như vô tận đó cũng qua đi. Biết tin anh sang, tôi háo hức hẹn gặp nhưng anh tìm cách lảng tránh. Thái độ không bình thường ấy càng khiến tôi tò mò, lòng tự trọng của người con gái bị tổn thương. Không cho anh cơ hội từ chối, chúng tôi hẹn gặp nhau tại một quán cà phê sau buổi học.
Anh thừa nhận rất yêu tôi nhưng gia đình anh không cho phép. Vì anh là cháu đích tôn, là con trai độc nhất của gia đình nên nhất định phải lấy vợ là người Việt. Tim tôi như vỡ ra từng mảnh vụn. Nhưng chúng tôi quyết định, với tình yêu đã dành cho nhau, chúng tôi sẽ thuộc về nhau.
Thời gian cứ thế trôi đi suốt những năm đại học, chúng tôi không quá khó khăn khi được cùng nhau tham gia những sinh hoạt của hai gia đình. Khi tấm bằng tốt nghiệp đại học đã có trong tay, trước khi đi tìm việc, bố mẹ muốn anh về thăm ông bà như báo cáo một bước ngoặt quan trọng trong đời đứa cháu đích tôn. Sau khi xin phép bố mẹ mình, tôi đề nghị anh hãy thuyết phục bố mẹ để cho tôi được đi cùng. Rồi tôi cũng được đi.
Nhà ông bà anh cách Hà Nội khoảng 5 giờ đi ô tô. Mọi người chờ đón chúng tôi chật kín cả gian nhà. Hàng xóm, dân làng đến hỏi thăm và cũng phần là tò mò vì sự có mặt của tôi, một cô gái tóc vàng, da trắng đến từ Châu Âu. Mấy ngày sau tôi quen dần. Bằng tất cả những điệu bộ từ ánh mắt, tay chân tôi cố gắng giao tiếp với những người đến chơi bằng tấm lòng chân thành nhất.
Cô dâu, chú rể thực hiện nghi thức kết hôn tại chùa trong lễ Hằng Thuận. |
Khi chỉ còn vài ngày chúng tôi lên đường quay lại Séc, ông nội sửa soạn mâm cơm cúng tổ tiên rồi cho gọi chúng tôi lên đứng trước ban thờ. Dắt tôi từ ngoài vào, mẹ đặt nhẹ tay tôi vào tay anh rồi bà bật khóc. Tôi hiểu giây phút thiêng liêng nhất đời mình đã đến, bà giao con trai yêu quí của mình cho tôi. Nước mắt trào ra, tôi ôm bà rồi chỉ kịp thốt lên: “Mẹ, con biết ơn mẹ nhiều lắm”. Thì ra mọi người đều biết hết chuyện, chỉ có hai đứa tôi ngây thơ không để ý mà thôi.
Gần mười năm trôi qua nhưng mỗi khi nhớ lại lòng tôi vẫn bồi hồi. Ông nội không còn nữa, mỗi lần về thăm quê gia đình tôi lại ra mộ thắp hương cho ông. Tình cảm giữa tôi và mẹ chồng ngày càng gắn bó và hiểu nhau hơn. Những lúc có thời gian, tôi ra giúp mẹ bán hàng, đi khám bệnh hoặc những việc ngoài công sở. Mẹ quý tôi hơn con trai mình vì đơn giản chúng tôi cùng phái nữ và cũng vì tôi hết lòng yêu thương chồng con, yêu thương gia đình nhỏ của mình”.
Hai bên gia đình nhà anh Hoàng và chị Eva trong một buổi đi chơi ở vùng Morava, Cộng hòa Séc |
Ngừng kể, chị nhìn vào xa xăm, vào dòng Vlata đang nhuộm đỏ ráng chiều. Từng đàn thiên nga nhởn nhơ bơi trong hoàng hôn tĩnh lặng. Chia tay chị, tôi hòa mình vào dòng người từ khắp nơi đổ về chiêm ngưỡng vẻ đẹp Praha. Nhìn những cặp tình nhân cười nói vui vẻ bên nhau mới thấy hạnh phúc đâu khó kiếm tìm, nó hiện hữu trong mỗi nụ cười và nằm trong trái tim của mỗi chúng ta.